Vợ mình là ai ?

Cách đây hai năm, cái câu "Sống ở trên đời không biết mình là ai" là mốt - thịnh hành trong nhiều cuộc trêu đùa. Và dùng nó như một vũ khí chống lại bọn "tinh vi" kiêu ngạo, mong rằng người nghe giật mình mà nhìn lại bản thân.

Nhiều ông chồng ung dung ngồi trên "ngai vàng" của hôn nhân, rất thoả mãn về nửa bên kia của mình, ung dung, đạo mạo, chỉ tay năm ngón, cho đến một ngày nhận được cái tin cộc lốc: "Sống ở trên đời không biết vợ mình là ai"?.

Một kẻ đố kị nào đó chăng? Hay là một đồng nghiệp nghịch ngợm? Hay là gửi nhầm. Các thám tử tư vào cuộc mà tìm mãi không ra thủ phạm. Thế nhưng rất có thể chủ mưu là vợ anh ta.

Chị ta không thể chịu đựng được một cuộc sống thuận hoà giả tạo, sau hàng chục năm chung sống, đức ông chồng vẫn không thể hiểu nổi vợ mình thích gì? Làm gì là xã giao? Làm gì là thực lòng? Tóm lại không biết cô ấy là ai?

Cô ta cần lời khen của ông chồng trước đám đông. Trong khi đó anh ta lại chủ trương tỏ ra khắt khe với vợ trước mặt người khác. Anh ta cần chứng minh uy lực, nếu khen vợ thì có nghĩa là bị lép vế nịnh đầm. Anh ta căn vặn, hoạnh hoẹ vợ để lấy oai. Thời gian đầu người vợ biểu hiện nín nhịn, nhưng về sau cô ta có những cách bắn tỉa lại mà anh chồng còn mất thể diện nhiều hơn.

Cô ta cần anh chồng tỏ ra hào phóng trước đám bạn bè. "Xấu chàng hổ ai", những cử chỉ quá căn cơ hà tiện của anh, khiến cô ta chua mặt trước mặt bạn bè đồng nghiệp. Anh ta không thể tỏ ra một lần bốc đồng để làm đẹp lòng vợ. Cô ta đâu bắt anh ta phải hoang phí vô độ, mà chỉ cần có một vài lần vung tay thế mà cũng không nổi.

Cô ta cố gắng vun vén cho bố mẹ đẻ, anh em ruột mình nhưng anh ta tỏ ra khó chịu và phản đối ra mặt. Theo quy luật, người phụ nữ thường thân với nhà ngoại hơn nhà nội, các ông chồng không thích hoặc không cần hiểu về nhu cầu tình cảm ruột thịt của vợ. Kết quả là, anh ta phải luôn giữ thái độ xã giao, miễn cưỡng, còn cô ta cũng đáp lại bằng thái độ như thế với nhà nội.

Cô ta không thích anh ta kể về những mối tình cũ của mình, nhưng anh ta lại coi đó là một chiến tích. Cô ta cần một món quà trong ngày sinh nhật cho dù nó có dùng được hay không. Còn anh, lại đưa luôn tiền mặt về cho cô ấy tự sắm lấy.

Cô ta thích anh đưa đón như những người phụ nữ được chồng quan tâm. Còn anh ta không cần biết: "Một người phụ nữ được chồng quan tâm là như thế nào?". Cô ta không thích anh ta đến công sở của cô nhưng anh chồng lại lai vãng suốt ngày. Anh xuất hiện, ăn mặc "quê ơi là quê", nói năng ít duyên, xăm soi độ chung tình của vợ... làm cô mất điểm trước mặt đồng nghiệp. Đây là một việc không thể nói thẳng, thành ra cô phải sống trong uất ức.

Cô ta thích tuýp đàn ông có dáng mạnh mẽ và biết cách chiếm đoạt phụ nữ, còn anh chồng cứ tưởng cô thích tuýp người giống y như anh hồi sinh viên, kín đáo, dè chừng.

Cô ngoại tình vung trời, làm bồ nhí của sếp (đã từ lâu) thế nhưng anh chồng đi đâu cũng khoe vợ mình giỏi giang, ngoan ngoãn. Trong đám đông, anh không ngừng quảng cáo về tài đức của cô - khiến cô một người có lương tâm - muốn đất nứt ra để chui đầu xuống đất.

(sưu tầm)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã ghé thăm trang Những điều nhỏ bé, rất hân hạnh được đọc những lời chia sẻ chân tình của bạn. Chúc bạn luôn thành đạt và hạnh phúc trong cuộc sống.