Đã thấy mủi lòng chưa?

Mủi lòng vì day dứt, mủi lòng vì xúc động, mủi lòng vì ngạc nhiên, cảm phục... tưởng là những khái niệm rất khác nhau nhưng thực ra chúng đều đem đến một kết quả tương tự, đó là lúc người mủi lòng đầu hàng, chấp nhận, thoả hiệp, đồng ý trước đối tượng đã dày công gây mủi lòng kia.

Tập dượt "đức hy sinh"

Đúng là tính hy sinh, nhịn nhục của người vợ khiến đa số đàn ông bỏ "cuộc rong chơi" mà quay về tổ ấm. Trong cuộc thi về "sức chịu đựng", tất nhiên các bà vợ bao giờ cũng cao điểm hơn các cô tình nhân. Người ta đồn rằng "tính hy sinh" xuất hiện từ khi người phụ nữ có nhu cầu kết hôn. Trước đó họ vẫn là cô gái trẻ tung tăng, ham vui, yêu bản thân nhưng đến thời điểm cần một đám cưới trong họ lập tức xuất hiện khả năng chịu khổ, siêng năng, nhún nhịn.

Người giỏi giang có thể cưới chồng từ chỗ "tay không" - có nghĩa là cô phải làm việc 2 việc song song: Làm xiêu lòng nhà chồng tương lai và cưa đổ anh chồng tương lai trong tình trạng anh ta chưa có một tý cảm tình nào với cô. Cô gái cần hôn nhân có thể hoàn tất những việc phi thường, những việc mà người ngoài ngó vào đều thấy chùn lòng, sau 5-10 năm nhớ lại, bản thân cô cũng thấy khâm phục mình.

Anh phải mủi lòng

Cô gái cần hôn nhân đưa ra tiêu chí "anh phải mủi lòng" . Và "không việc gì là khó, không việc gì là em không vượt qua để có một đám cưới".
Chú rể trong dự định của cô là người sắt đá, người lạnh lùng, ích kỷ hay khờ khạo thì cũng buộc phải "treo cờ trắng" trước đức hy sinh mà anh ta ngỡ mình chưa chắc đã dám hưởng.

Anh còn vương vấn người yêu cũ?

Em sẽ nhắc đến chị đấy với thái độ tôn trọng, sẽ không hờn ghen khi anh vô tình gặp chị ấy găp thuận lợi ở chỗ làm mới. Chỉ cần anh thấy đẹp lòng.

Anh không gọi điện, không đến thăm, cố lờ em đi?

Em sẽ gọi một đôi lần, anh không bốc máy cũng chẳng sao. Em sẽ đến chơi thăm mẹ anh, rủ bác đi chơi, nấu cơm, cùng xem phim Hàn Quốc nhiều tập cùng tranh luận với bác. Anh về đến nhà chẳng nói chẳng rằng, em chẳng giận đâu, em đến thăm 2 bác cơ mà chứ có đến tìm anh đâu.

Anh đi công tác biền biệt, chẳng cho em một buổi hẹn hò nào?

Em vẫn lo lắng cho người thân của anh, có người nằm viện em vào đưa cơm, em trai anh bị công an giao thông bắt xe máy, đêm hôm em đi xin cho xe về trước thời hạn, nhà anh có giỗ em đến sớm trước cả lúc người giúp việc thức giấc.

Anh cần tiền chạy việc, đổi xe

Em sẽ rút hết tiền trong sổ tiết kiệm, bán nhẫn vàng mẹ cho để đưa anh mà không cần anh hứa hẹn gì.

Anh nói thẳng là "sẽ không chung thủy, không làm chồng tốt"

Em không nản đâu, anh nói ra thế để doạ em mà thôi, vả lại đàn ông có mấy người chung thuỷ. Họ mấy khi quan tâm đến việc nhà, em đâu có đòi hỏi anh làm người chồng mẫu mực.

Anh nói gần xa về việc không có chỗ ở, thu nhập chưa cho phép kết hôn

Bố mẹ em sẽ giúp mình mua một căn hộ, lương em không tệ, bọn mình sẽ tiêu chung.

Anh không thích mấy đứa em của em

Em sẽ dặn chúng nó đến ít thôi, lấy chồng phải theo chồng em làm gì còn nhiều thời gian để ríu rít với người thân.

Anh không muốn em xuất hiện nhiều ở công ty của anh, không thích cái cảnh đi đâu cũng đính chặn, có người lạ thì đứng cách xa ra.

Vâng em sẽ không đi cùng, không làm phiền anh trong đám đông, sẽ làm như anh là người độc thân, đang tự do.

Anh nói xa gần về những cuộc hôn nhân không tình yêu

Em cho rằng càng yêu nhau càng dễ thất vọng, cứ có tình yêu vừa phải thì lại đỡ giận dỗi cãi nhau. Các cụ ngày xưa có tình yêu nhiều đâu mà vẫn hạnh phúc đấy thôi.

Anh không thích có một đám cưới ầm ĩ

Em sẽ chọn bộ áo dài giản dị, làm tiệc ngọt, không mời đông, thế nào cũng được. Như thế đã đủ để anh mủi lòng chưa. Sẽ có một đám cưới phải không anh?

(sưu tầm)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã ghé thăm trang Những điều nhỏ bé, rất hân hạnh được đọc những lời chia sẻ chân tình của bạn. Chúc bạn luôn thành đạt và hạnh phúc trong cuộc sống.